Chủ Nhật, 7 tháng 7, 2013

Tả cây cổ thụ mà em thích.
Bài làm
Đầu làng em có  một cây đa có lẽ đã vài trăm tuổi. Nói đúng hơn, đó là cả một tòa cổ kính hơn là cả một thân cây. Cách xa hàng cây số đã nhìn thấy bóng đa cao vượt khỏi lũy tre làng, sừng sững in trên nền trởi xanh biếc.
Chín, mười đứa bé chúng em bắt tay nhau ôm không xuể. Cành cây lớn hơn cột đình. Đỉnh chót vót giữa trời xanh, đến những con quạ đậu trên cao nhìn cũng chẳng rõ. Nhìn từ xa, cây như một chiếc dù khổng lồ che mát cả một khoảng đất rộng.
Phần thân cây gần mặt đất, gốc sần sùi nứt nẻ, mấy cái rễ lớn chồi lên mặt đất thành những hình thù quái lạ, như những con rắn hổ mang giận dữ. Lá đa to, dày và xanh bóng đen cuộn tròn lại, xé hai bên mép lá làm sừng, buộc một mẩu day chuối khô vào cuống rồi luồn vào trong, khe khẽ kéo ... Thế là đã có một " con trâu lá đa", cặp sừng cong cong, cái đầu gục gặc như sẵn sàng nghênh chiến. Nào là trâu bố, trâu mẹ, nghé tơ ... nằm quây bên nhau, nhìn mời thích làm sao !
Trong vòm lá, gió chiều gảy lên những điệu nhạc li kì, có khi tưởng chừng như ai cười ai nói trong cành lá. Đang đi trên đường nắng chang chang, khách ghé chân vào quán tranh nghỉ tạm, uống một bát nước chè xanh hãm đặc, tận hưởng cơn gió nồm nam lồng lộng thổi,quả là không có gì sung sướng bằng, bao nhiêu mệt nhọc đều tan biến.
Chiều hè chúng em ra ngồi gốc đa hóng mát. Lúa vàng gợn sóng. Xa xa, giữa cánh đồng, đàn trâu bắt đầu ra về, lững thững từng bước nặng nề, bóng sừng trâu dưới ánh chiều kéo dài lan giữa ruộng đồng yên lặng. Cây đa đã chứng chứng kiến bao kỉ niệm buồn vui của làng em. Cây đa cổ thụ quả đúng là nhân chứng lịch sử của làng. Lá cờ đỏ sao vàng đầu tiên phất bay trên ngọn đa. Cây đa là người bạn đã gắn liền với những kỉ niệm một thời thơ ấu của chúng em.



4 nhận xét: