Thứ Tư, 17 tháng 4, 2013




"Trong đầm gì đẹp bằng sen
 Lá xanh bông trắng lại chen nhị vàng
 Nhị vàng bông trắng lá xanh
 Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn."
 Câu ca dao ấy đã khắc sâu vào tâm trí em một loài hoa đặc biệt ;'' hoa sen''. Đó là loài hoa đã gần gũi, thân thiết nhất với em từ lúc còn ấu thơ.

 Cứ mỗi độ xuân đến, mặt hồ Tịnh Tâm gần nhà ngoại lại đầy ẵp những bông hoa sen xinh xinh. Thân hoa xốp, dài, nghiêng mình xuống mặt nước như một cô thiếu nữ điệu đà đang soi gương. Lúc còn búp, nụ hoa như một nụ hồng khổng lồ đang chớp nở. Cánh hoa khoác chiếc áo phơn phớt hồng, trắng thanh khiết. Khi hoa nở, từng cánh hoa đan xếp vào nhau, che chở cho nhuỵ hoa màu vàng rực. Từng chiếc gướng sen to gần bằng các vòi nước dùng để tắm, chi chít bên trong là những hạt sen vàng nhạt như nắng ban mai đang dược mẹ che chở. La sen rất đặc biệt, nó gióng như những chiếc quạt của các thị nữ trong cung cấm. Thỉnh thoảng, chị gió chuyên cần nhẹ nhàng bay đến trò chuyện với các nàng hoa sen. Hè vè, sen thích thú cười xoà, từng cánh hoa rơi xuốngmặt hồ như những chiếc thuyền bé xíu nhè nhẹ trôi trong gió, lộ rõ chiếc gương sen đang từ từ thay chiếc áo màu xanh thẫm. Những cô ong, chị bướm bay quanh bông hoa như đang nô đùa. Những tia nắng tinh nghịch chiếu ánh sáng dìu dịu, tắm mát cho hoa. Tất cả tạo nên một bức tranh thật hoàn mĩ. Mỗi lần rảnh rỗi, em lại đi một vòng quanh hồ thưởng thức hương thơm thoang thoảng đặc biệt hết sưc cuốn hút. Đôi lúc, em lại tự hỏi: Sao giữa bùn đen lại mọc lên một bông hoa trắng đẹp và thơm tho đến thế? Có lẽ màu hoa sen tượng trưng cho sự thanh tao! Bà em thường lấy hạt sen vào nấu chè hoặc lấy tim sen ướp trà để chống bệnh mất ngủ.

 Em yêu cây sen lắm! Mỗi lần ngắm cây, em lại cẩm thấy thanh thản, tâm hồn nhẹ nhàng, dễ chịu.

Thảo Nhi 5A
Trường Tiểu học số 2 Phú Bài,
 thị xã Hương Thủy, tỉnh Thừa Thiên Huế

0 nhận xét:

Đăng nhận xét